Chẳng biết vì sao, khi nhớ tới chuyện đó, trái tim ta bỗng đau đớn. Thứcảm giác này cứ âm ỉ khiến tha có chút hoảng loạn, phải cố gắng hít thởthật sâu. Thật kỳ lạ, không phải từ trước tới nay ta vẫn sợ hắn muốnmình sao, nhưng hôm nay lại bắt đầu đau lòng.
Đi thêm một đoạn nữa, lại nghe thái hậu nói: “Dụ Thái phi vẫn khỏe chứ?”
Ta giật mình, đang yên đang lành sao thái hậu lại hỏi tới Dụ Thái phi.Đương nhiên ta không dám hỏi, chỉ cẩn trọng đáp: “Thái y nói đã uốngthuốc rồi, nghỉ ngơi đầy đủ thì không còn gì đáng lo nữa.”
“Ha!” Thái hậu khẽ cười, nói: “Vậy thì phải cảm ơn Đàn Phi rồi!”
Tim ta bỗng run rẩy, ta buông tay bà, quỳ sụp xuống. “Thần thiếp biết sai rồi.”
Ngoài miệng thì nói thích ta nhưng rốt cuộc trong lòng thái hậu vẫn để tâm.Bà muốn ta đi dạo cùng bà, đi hết một vòng, chẳng qua chỉ muốn ta biếtmối quan hệ giữa bà và Dụ Thái phi. Giống như điều ta đã lường trước,thủy hỏa bất dung.
Từ trước tới nay, chốn hậu cung đều như thếnày, người có quyền được đứng ở chỗ cao. Cuộc đấu giữa thái hậu và DụThái phi, thái hậu thắng là điều không phải nghi ngờ. Bà ngồi được vàovị trí thái hậu, có được hoàng thượng, nhưng ta vẫn không hiểu, sao bàkhông xuống tay loại bỏ hẳn Dụ Thái phi, sao còn để Dụ Thái phi ở lạitrong cung? Dù rằng không quan tâm nhưng chung quy vẫn tha mạng cho DụThái phi.
Thái hậu lạnh lùng nhìn ta, nụ cười hiền từ dần biến mất, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phuong-hoang/3010070/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.