So với lần đầu tiên xuyên qua có hơi hoảng loạn, lần này đây Khánh Trần đã bình tĩnh rất nhiều.
Hắn chờ đợi thế giới rách nát mở ra, giống như là đang chờ đợi tỉnh dậy sau một giấc mộng.
Trong phòng ngủ vừa nhỏ vừa chật chội, Khánh Trần thấy mình vẫn ngồi ở mép giường vẫn tư thế cũ như trước khi mình xuyên qua. Bên ngoài phòng ngủ là bóng đêm, mà dao chặt xương lúc này đây, thế mà còn ở trên tay hắn.
Hết thảy, đều dường như chưa từng phát sinh chuyện gì cả.
Khánh Trần nhíu mày, hắn móc di động trong túi ra nhìn thoáng qua thời gian.
12: 00: 01, ngày 28 tháng 9, Năm 2022.
0, 01 giây.
Hắn nhớ rõ ràng, ngày mình xuyên qua cũng là ngày 28 tháng 9, thời gian chuẩn xác là 12: 00: 00.
Nói cách khác, hắn ở thế giới kia trải qua hai ngày, mà ở Địa Cầu nơi này thế nhưng chỉ trôi qua trong một giây.
Cùng có nghĩa là, khi mình trở lại bên này, rồi đến khi trở về bên kia, thì thời gian trôi qua bên kia cũng chỉ có một giây?
Chắc hẳn đây là quy luật xuyên việt.
Không biết vì cái gì nghĩ đến đây, Khánh Trần ngược lại nhẹ nhàng thở ra. Nếu đúng như thế, thì khi gặp người khác, hắn cũng không cần phải giải thích lý do mất tích một khoảng thời gian.
Đây là một cảm giác xa cách cực kỳ quỷ dị, dường như sự tồn tại của mình ở thế giới này giờ đây không hề chân thật.
Khánh Trần cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay, vết bầm xanh tím mà hắn cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/220824/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.