Diệp Vãn đứng lặng một bên, nghe lời này liền xua đuổi đám người đang đứng xem xung quanh, để hai người an tâm nói chuyện với nhau.
"Được, Xem như khen thưởng cho ngươi đã thắng tàn cuộc vừa rồi?" Lý Thúc Đồng trả lời nói.
"Vừa rồi là ngươi thổi kèn Harmonica sao?" Khánh Trần hỏi.
Diệp Vãn cùng Lâm Tiểu Tiếu rõ ràng sửng sốt một chút. Bọn họ còn tưởng rằng Khánh Trần muốn tận dụng cơ hội thắng cờ để hỏi cái gì. Kết quả, lại hỏi ai thổi kèn?
Khúc nhạc rất êm tai, cũng chưa từng lưu truyền ra bên ngoài. Nhưng cũng không đến mức vì nó mà Khánh Trần lãng phí một cơ hội tốt như vậy.
Lý Thúc Đồng ý cười nhẹ nhàng, ngẩng đầu nói: "Là ta, làm sao vậy, lần đầu tiên nghe thấy giai điệu này sao?"
Khánh Trần nghĩ nghĩ nói: "Rất êm tai."
"Ừ," Lý Thúc Đồng thấy đám người đã giải tán mới gật gật đầu trả lời: "Hắn là người đã sáng lập ra tổ chức của chúng ta, giai điệu này cũng là hắn viết."
Khánh Trần ngẩn ngơ nửa ngày đều nói không ra lời. Hắn rất muốn nói: Ta đoán người sáng lập kia của các ngươi, có thể là người Địa Cầu!
Hơn nữa, vị sáng lập này giống như cũng có chút không biết xấu hổ, bê y nguyên ca khúc của người ta trở thành tác phẩm của mình.
Khoan đã, Lý Thúc Đồng bọn họ đã sáng lập ra tổ chức này bao lâu rồi, cũng không biết vị tiền bối kia xuyên qua khi nào?
Khánh Trần hỏi lại: "Ngài có thể thổi cho ta nghe một khúc hoàn chỉnh không? Ta muốn nghe."
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/220823/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.