Trong ngục giam số 18, nhóm tù nhân bị biến cố bất thình lình xảy đến thì bị dọa đến nỗi không nói nên lời. 
Ngay cả những tù nhân trước giờ đều yêu thích cử tạ thì giờ đây cũng cố gắng nâng nhẹ, thả nhẹ, sợ kinh động đến quái vật khổng lồ trong trại giam này. 
Trước kia, trong ngục giam này chỉ có một mình Lý Thúc Đồng. Tuy rằng, không thể mạo phạm, nhưng cũng may vị Chân Thần này cũng chưa từng gây khó dễ với người nào. 
Trong thế giới ngầm thuộc tiếp quản của đối phương, chỉ cần ngươi hiểu quy củ, thì sẽ không phải chết. 
Nhưng hiện tại lại không giống thế nữa. 
Đếm kẻ ngốc đều biết, Khánh thị sẽ không nhàn rỗi không có việc gì tự dưng phái người tới ngục giam? 
Quách Hổ Thiền tới, Khánh thị cũng tới, mưa gió sắp ập xuống rồi. 
Bàn ăn bên, Quách Hổ Thiền cũng ăn được ăn thịt bò thật. Hắn ăn ngấu nghiến. Ngược lại, Khánh Trần lại ăn rất chậm. 
Diệp Vãn đứng ở sau lưng Lý Thúc Đồng, bỗng nhiên nhìn Quách Hổ Thiền hỏi: "Đừng chỉ lo ăn, vừa rồi kẻ kia là người của các ngươi sao? Nghe nói trên Hoang Dã còn có 1 vài nơi nói tiếng địa phương?" 
"Không phải người của chúng ta đâu. Tiểu Tử kia cũng không giống như đến từ Hoang Dã," Quách Hổ Thiền sờ sờ cái miệng bóng loáng nói: "Ngươi có khi nào gặp qua một người nào trên Hoang Dã mà có da thịt non mịn như vậy?" 
"Cũng đúng," Diệp Vãn nhíu mày. 
"Người của chúng ta bị tiểu huynh đệ Khánh Trần chỉ mặt hết rồi. Không cần lo lắng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/1116702/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.