Âm thanh quen thuộc.
Có người ở dùng sức đập vào cửa nhà tù bằng kim loại. Có tiếng mãnh thú sắt thép ở trong nhà tù rống giận. Các tù nhân mới! Hoan nghênh đi vào ngục giam số 18!
Khánh Trần ngồi lên tấm phản cứng, khóe miệng dương lên một nụ cười.
Hắn ở trong lòng thầm mặc niệm: Các tù nhân mới, hoan nghênh đi vào ngục giam số 18.
Không biết vì sao, một khắc khi hắn lại lần nữa xuyên qua trở về kia, Khánh Trần rõ ràng cảm nhận được trong lòng mình là cảm giác vui sướng và hưng phấn.
Nơi này có hắn quen thuộc người, quen thuộc quy tắc, cùng với một tương lai mong chờ.
Dường như hắn vốn là nên thuộc về thế giới bên trong, mà không phải thế giới bên ngoài.
Nơi này không ai khiến hắn nghĩ đến những hồi ức xưa cũ, cũng không ai cảm thấy hắn vướng bận.
Mình phải đi về phía trước thôi. Nơi đâu cũng là những cảnh cửa mở ra những phương hướng mới.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua trên cánh tay, sau đó ngây ngẩn cả người.
Trở về đếm ngược 160: 20: 09.
Thời gian hắn ngủ đã giảm đi rồi. Lần này đếm ngược lại là bảy ngày!
Lần này là tình huốn ngoài ý muốn. Khánh Trần thậm chí đã có thói quen đếm ngược48 giờ, kết quả giờ đây quy tắc đếm ngược đột nhiên thay đổi.
Vì sao thế?
Vậy quy luật là thế nào?
Xem ra về chuyện quy tắc xuyên qua này còn cần tiếp tục thăm dò.
Khánh Trần đi đến trước cửa phòng giam bằng hợp kim. Cửa phòng giam bằng hợp kim chợt mở ra chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/1116701/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.