Editor & Beta: Lan Phương.
Đàm Kham lấy việc đặt cô lên một chiếc ghế nhỏ trước cửa một tiệm bánh bên đường, ý bảo cô ngồi đừng chạy loạn, nói xong chính anh xoay người rời đi.
Chung Lệnh Nhi nhìn anh băng qua đường, vẫn ngồi trong chốc lát, đem giày cao gót đặt trở lại mặt đất, đặt chân lên trên.
Đã qua đầu đông, và đêm lạnh kinh khủng.
Chung Lệnh Nhi khép vạt áo lại, dựa vào lưng ghế phía sau, nhìn đôi chân nhỏ nhắn qua lại của các cô gái bên đường, đa số đi một đôi giày ngắn, có một số bả vai còn khoác lên cánh tay của một cậu bé, vừa nói vừa cười đi tới. <
Đàm Kham không để cô chờ lâu, lúc quay trở về, hai tay trái phải đều xách đồ, đi tới trước mặt cô ngồi xổm xuống, anh mang theo một thùng thuốc nhỏ, một túi mua sắm màu trắng sữa của cửa hàng tiện lợi, bên trong chứa mười chai nước khoáng.
Anh mở một trong những chai, nâng chân phải bị trầy xước của cô và nói, “Một chút lạnh, cô chịu đựng.”
Nói xong, anh đổ nước khoáng trong tay vào lòng bàn chân cô, trên đầu ngón tay đã có những vết chai mỏng, so với độ lạnh của nước khoáng, Chung Lệnh Nhi không thể chịu được cảm giác ngứa ngáy do đầu ngón tay gây ra.
Lòng bàn chân cô co rụt lại một chút, lập tức bị anh bắt trở về.
“Đừng nhúc nhích.”
Trong khi đó, cô ra hiệu cho anh mở chai nước khoáng thứ hai.
Anh liên tục mở 4 chai nước khoáng giúp cô rửa sạch vết thương, sau đó mở hộp thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/men-tinh-chuenh-choang/242375/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.