Editor & Beta: Lan Phương.
Khi Chung Lệnh Nhi mặc bộ cảnh phục này, tinh thần cả người đều không giống như bình thường, cho nên khi nghe ra ý định của anh, cô nghiêm trang nói: “Thái độ của anh đoan chính một chút. Công an nhân dân của chúng tôi không chấp nhận bất kỳ hình thức trêu chọc nào.”
Đàm Kham lấy người này, mặc dù biểu tình không phong phú, đa số tình huống là giữa lạnh nhạt cùng hờ hững có vi diệu đối thiết, nhưng ánh mắt của anh đặc biệt có ý tứ.
Biểu hiện là biểu hiện đó, nhưng ánh mắt luôn thay đổi đa dạng.
Ví dụ như bây giờ, trong trạng thái thả lỏng đến thăm người khác, ánh mắt kia rất dịu dàng.
Chuyên chú lại không hiểu sao vẻ mặt thâm tình.
Chung Lệnh Nhi cho rằng trên mặt mình dính thứ gì kỳ quái, vì thế lên tay lau một cái.
Không có vấn đề gì cả.
Làn da không tệ.
Vậy anh ta đang nhìn cái gì vậy?
……
Sau đó liền nghe thấy âm tiết mềm mại của anh, chậm rãi nói: “Cảnh sát Chung không khóc, mặc đồng phục cảnh sát còn rất có thể hù dọa người khác.”
Chung Lệnh Nhi theo bản năng liền túm vạt áo một chút, nghĩ thầm xong, ở trong mắt đối phương bây giờ cô một chút uy nghiêm chuyên nghiệp cũng không có, cô ưỡn thắt lưng nghiêm mặt nói: “Đàm tiên sinh, xin anh đừng nói những lời như vậy.”
Đàm Kham lấy một tiếng ừm, đổi giọng đồng ý: “Ngày đó nhìn các cô phá án, có khuôn mẫu, khí thế mười phần, làm cho người ta nghiêm túc kính trọng, có công an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/men-tinh-chuenh-choang/242374/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.