🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cũng chẳng sao," Dạ Thanh hít vào một hơi thật sâu, đưa tay nhặt một cánh hoa hồng thắm trên bàn. "Ít nhất cũng một lần bung nở, một lần tự do tung bay trong ánh trăng trước khi tàn lụi... Đời người, không phải cũng chỉ mong được sống như vậy một lần hay sao?"



Phạm Thức nhíu mày, hỏi: "Có phải... có phải cô Lý cũng có tâm trạng gì không?"



"Cũng?" Dạ Thanh nheo mắt: "Chẳng phải anh vừa nói anh chỉ ra đây ngắm cảnh sao?"



Phạm Thức sượng người, lẳng lặng tự rót cho mình thêm một ly nữa. Nhưng lần này hắn không nốc cạn, chỉ đưa lên miệng nhấp một ngụm. Dạ Thanh dịu dàng tiếp lời: "Nếu Diệu Linh có tâm trạng để nghe, thì liệu anh Thức có tâm trạng kể hay không?"



Tới đây thì Phạm Thức bật cười, có lẽ hắn đã bị cho vào tròng. Hương rượu hoa cúc lởn vởn trong không khí se lạnh của buổi đêm. Cũng là lúc mở ra những câu chuyện.



"Đâu có gì to tát," hắn cúi đầu, tay vân vê ly rượu trống. "Chỉ là đôi lúc Thức cũng có những suy nghĩ như cô Lý vừa nói. Ước mình được một lần tự do như cánh hoa mai trong gió kia thôi."



"Anh chán ở trong Lý phủ rồi, hay chán làm đại đồ đệ của Trường Thạch Hội rồi?" Dạ Thanh cười đưa chuyện.



Phạm Thức nhăn mặt, vội vã xua tay: "Không phải, Thức nào dám có ý vô lễ như thế. Một đứa trẻ mồ côi lang thang đầu đường xó chợ như tôi lại có được cuộc sống như bây giờ, sao dám đòi hỏi gì hơn? Tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/men-lam-tren-chen-ruou-hong/2658120/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.