Bạch Ngọc Đường trong lòng rất phiền muộn, buổi sáng nhìn thấy “tình địch” trong tưởng tượng, đụng phải cái đinh mềm. Sau đó cả ngày đều không yên lòng, ngay cả buổi chiều ký hợp đồng cùng Trầm Trọng Nguyên cũng luôn ở tình trạng xuất thần. Cuối cùng đến buổi tối nằm ở trên giường nghỉ ngơi, lại bị cuộc điện thoại của Đinh Nguyệt Hoa làm rối loạn tâm tình.
“Ngũ ca, hủy bỏ hôn ước là chuyện của em, không quan hệ tới Triển Chiêu, xin anh đừng đến tìm anh ấy nữa!” Ngữ khí Đinh Nguyệt Hoa cương quyết trước nay chưa từng có.
Bạch Ngọc Đường giận dữ cười lại: “Ha! Nếu không phải tìm hiểu đến cùng, tôi còn thật không biết Đinh đại tiểu thư chính là đơn phương tương tư!”
Bên kia không có tiếng động, hồi lâu, truyền đến thanh âm có vẻ bi thương của Đinh Nguyệt Hoa: “Ngũ ca, coi như em cầu anh, đừng đến tìm Triển Chiêu nữa, này hết thảy đều là lỗi của em, là Đinh Nguyệt Hoa em có lỗi với anh, đừng tìm anh ấy nữa, được không?”
Vẻ mặt Bạch Ngọc Đường trống rỗng trong nháy mắt, Đinh Nguyệt Hoa tâm cao khí ngạo trước giờ không cầu người, hiện tại dùng loại giọng điệu này…, Triển Chiêu! Trước mắt Bạch Ngọc Đường hiện ra khuôn mặt xinh đẹp tươi cười ôn nhuận, ánh mắt tịch mịch kia, rốt cuộc là người như thế nào?
Cúp điện thoại, Bạch Ngọc Đường nhìn chằm chằm nóc nhà hồi lâu không ngủ được.
Ngày hôm sau, Bạch Ngọc Đường nhận được điện thoại của anh trai Bạch Cẩm Đường, câu nói đầu tiên chính là: “Chú cùng Đinh Nguyệt Hoa rốt cuộc làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/memento/24349/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.