Khoảnh khắc mà tay Diệp phu nhân sắp sửa đụng tới chăn ấy, Diệp Kỳ Sâm chậm rãi mở to mắt, sau đó vẻ mặt như là vừa mới tỉnh ngủ mà nhìn về phía mẹ mình: "Mẹ?"
Bốn mắt nhìn nhau, Diệp phu nhân thu tay lại, oán trách nói: "Sao mà giờ còn nằm ở trên giường?"
"Ngày hôm qua con có hơi cảm." Anh rất cẩn thận mà quấn chặt chăn: "Sao mẹ lại tới đây?"
"Mẹ đến thăm con đó, thuốc trị cảm mà hôm qua con hỏi mẹ đó, mẹ nhớ rõ lần trước có xem, đã tới hạn, con không thể uống." Diệp phu nhân hỏi: "Con không có uống đó chứ?"
Diệp Kỳ Sâm giật giật yết hầu nói: "Không có, con uống cái khác."
Diệp phu nhân nhìn thoáng qua thuốc trị cảm được đặt trên tủ đầu giường của anh, vui mừng mà gật gật đầu: "Ừm, không uống là tốt."
"Mẹ ơi, nếu không có gì nữa thì mẹ về trước đi, con còn muốn ngủ tiếp chút nữa." Diệp Kỳ Sâm biểu hiện ra là mình còn rất đau đầu.
Diệp phu nhân rũ mắt nhìn con trai một cái, khóe môi nhiều ra một nụ cười ý vị sâu xa, bà gật gật đầu nói: "Được, thấy con không sao, mẹ cũng yên tâm rồi, con nghỉ ngơi cho tốt đi."
Diệp phu nhân nói xong, sau đó nhẹ nhàng xoay người ra khỏi phòng ngủ.
Diệp Kỳ Sâm cẩn thận nghe tiếng bước chân của mẹ, thẳng đến khi nghe được tiếng đóng cửa ngoài huyền quan, lại tạm dừng một hồi, lúc này anh mới xốc chăn lên, vớt người con gái trong lòng ra.
"Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-moi-co-18-tuoi/3682563/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.