Đúng lúc ấy Nguyên Chính Quân nghe thấy ồn ào liền xuất hiện, anh không biết đã có chuyện gì xảy ra nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt cũng ngờ ngợ được vài điều.
"Xảy ra chuyện gì thế?"
Khi nhìn thấy Nguyên Chính Quân, Mộc Tịch Nhiên đã nhanh chóng bế Tiểu Nhu và rời đi. Cô chỉ liếc mắt nhìn anh, trước khi rời đi còn nói:
"Anh nên quản lý cô tình nhân của mình đi, nếu cô ta còn dám đánh Tiểu Nhu thêm lần nào nữa thì em sẽ tự tay dạy dỗ cô ta đấy."
Mộc Tịch Nhiên vừa rời đi, Nguyên Chính Quân đã hướng đôi mắt sắc như dao găm về phía Ngọc Miên. Cô ta run sợ chạy đến giải thích với anh:
"Ông chủ Nguyên, em không có cố tình đánh con bé, em chỉ… á."
Ngọc Miên còn chưa nói dứt lời đã bị Nguyên Chính Quân siết chặt lấy cổ đập mạnh cả người cô ta vào bức tường. Ngọc Miên bám lấy tay anh muốn cầu xin anh tha mạng nhưng cổ họng chỉ ú ớ ra mấy câu.
"Ư… tha… tha… cho em…"
Nguyên Chính Quân tức giận càng lúc càng siết chặt khiến Ngọc Miên không thể thở nổi. Anh trừng mắt gằn giọng cảnh cáo cô ta:
"Con gái tôi không phải người mà cô thích đánh là đánh. Nếu con bé bị thương dù chỉ một chút, tôi sẽ cho cô biết thế nào là đau đớn cùng cực."
Ngọc Miên vừa khóc vừa lắc đầu, gương mặt cô ta nổi rõ đường gân, tím tái gần như sắp không thể chịu được nữa. Nguyên Chính Quân sắp bóp chết cô ta đến nơi rồi. Nhưng đến lúc Ngọc Miên sắp tắc thở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-du-do-yeu/435116/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.