Mộc Tịch Nhiên siết chặt lấy cốc nước cam trong tay, cô đang cố gắng kiềm chế bản thân không được tức giận nhưng cảnh tượng nam nữ tình tứ trước mắt khiến cô không tài nào mà nhịn nổi. Có bao nhiêu cách để trả thù cô nhưng tại sao anh lại dùng đến cách này chứ?
Ngọc Miên nằm trong lòng Nguyên Chính Quân không ngừng ra cái vẻ thách thức với Mộc Tịch Nhiên, cứ như thể muốn cho cô biết mình mới là người phụ nữ duy nhất của Nguyên Chính Quân.
"Nước đây, anh uống đi."
Mộc Tịch Nhiên đặt mạnh cốc nước xuống mặt bàn khiến nước trong cốc có vài giọt văng xuống bàn. Nhìn lực tay cô siết chặt lấy cốc nước kèm theo giọng điệu lạnh lùng đó là biết trong lòng cô đang khó chịu tới mức nào.
Ngọc Miên nhìn thấy cô tỏ thái độ với Nguyên Chính Quân liền được đà vênh váo. Cô ta bám lấy Nguyên Chính Quân, trách móc cô:
"Trời ơi Mộc Tịch Nhiên, sao cô lại để nước cam văng ra bàn thế. Lỡ nước cam đó làm ướt tài liệu của ông chủ Nguyên thì sao?"
Mộc Tịch Nhiên quay sang lườm Ngọc Miên, cô thẳng thừng đáp trả:
"Anh ấy còn không kêu, cô kêu cái gì?"
"Cô…"
Vì không cãi lại Mộc Tịch Nhiên nên Ngọc Miên chuyển sang nũng nịu với Nguyên Chính Quân.
"Ông chủ Nguyên, cô ta trừng mắt với em kìa."
"Ngoan, đừng sợ…"
Nguyên Chính Quân đưa tay vuốt tóc Ngọc Miên để an ủi cô ta nhưng ánh mắt của anh lại dành cho Mộc Tịch Nhiên. Phản ứng ban nãy của cô khiến anh rất hài lòng, thấy cô ghen như vậy đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-du-do-yeu/435115/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.