”Chương Tuyệt”giữ lấy tay cô, “Em nhất định phải xuống xe à?”
Phàn Hi trước giờ không sợ trời không sợ đất, đáp, “Có hai binh sĩ Đức bảo vệ rồi mà, còn an toàn hơn ngồi đợi ở đây.”
Chris cũng muốn xuống, nhưng không có gan, do dự một hồi, vẫn là ngồi đợi trong xe.
Quầy bán đồ không hề khóa cửa, đẩy nhẹ một cái là cửa mở ra.
Niels đứng trước cửa, nói chuyện với Mark bằng tiếng Đức, Phàn Hi nghe không hiểu.
Người bán hàng không nói không cười, vẻ mặt nghiêm trọng như đi đánh trận, Phàn Hi thầm nghĩ, chẳng lẽ trong này có ma hay sao?
Cửa hàng bán đồ dùng vô cùng đơn giản, chỉ có năm sáu cái giá, bán đồ uống cùng đồ ăn vặt, còn có một vài đồ dùng sinh hoạt. Trong tiệm có ba người, đứng ở một góc, xem ra toàn là người Afghanistan, ánh mắt dán chặt trên đám người Niels.
Trí nhớ của Niels rất tốt, đảo mắt một hồi liền hiểu ra mọi chuyện. Anh đến trước quầy thu ngân, dùng thứ tiếng không ai hiểu nói chuyện với người bán hàng.
Phàn Hi đứng trước giá hàng, nhưng không lấy bất cứ vật gì, điều khiến cô hứng thú lúc này là Niels.
Thấy Mark đi qua, cô túm lấy tay anh ta, thấp giọng hỏi, “Niels còn có thể nói tiếng Ả Rập sao?”
Mark sửa lại, “Đó không phải tiếng Ả Rập, mà là tiếng Pashto.”
Phàn Hi nhún vai, đối với cô thì chẳng có gì khác nhau cả.
“Anh ấy tự học trong ba tháng.”
Chỉ một thời gian ngắn có thể nắm được một ngôn ngữ sao? Nói điêu thì có, Phàn Hi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-berlin/9752/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.