Sau khi đá người kia ngã lăn ra đất, Phàn Hi còn muốn đánh thêm, đột nhiên, sau lưng truyền đến tiếng nạp đạn lên nòng. Một vật cứng chạm vào gáy cô, là súng.
“Không được nhúc nhích, giơ tay lên.” Giọng nói trầm thấp vang lên.
Phàn Hi ngoan ngoãn giơ hai tay làm động tác đầu hàng.
Người phía sau tiếp tục ra lệnh, “Xoay người lại.”
Cô làm theo.
Người trước mặt mặc quân phục Mỹ, đôi mắt sắc như đao, anh ta nhìn cô chằm chằm, hai tay nắm chặt súng.
Cô nhìn anh ta, buông tay xuống.
Anh ta lại nói, “Hai tay ôm đầu, không được nhúc nhích.”
Phàn Hi tiến lên, áp trán vào họng súng, cười lạnh, “Nơi này là căn cứ của quân đội Đức, anh dám không?”
Người kia khẽ giật mình.
Ngón tay anh ta vẫn đặt trên cò súng, dường như có thể bóp bất cứ lúc nào.
Mark thấy vậy, vội đặt đĩa đồ nướng xuống, chạy như bay tới hòa giải. Anh ta gạt súng của binh sĩ Mỹ kia xuống, nói, “Hiểu lầm hiểu lầm thôi. Đều là người một nhà.”
Phàn Hi, “Ai là người một nhà với đám người Mỹ chứ.”
Binh sĩ Mỹ kia thu súng lại, kéo người của mình đứng dậy, đảo mắt qua Phàn Hi, nói, “Việc này tôi sẽ báo cáo lại.”
Mark cười ha ha, “Không cần đâu.”
Rồi chỉ vào Phàn Hi, “Để cô ấy xin lỗi là được.”
Cô hừ một tiếng, “Sợ anh chịu không nổi.”
Mark ôm đầu, thấp giọng nói, “Nói xin lỗi là được, nghe lời đi.”
Phàn Hi nhếch môi, cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-berlin/3025003/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.