Dù Niels đẩy tay cô ra, nhưng lực không hề lớn, không thể khiến cô bị ngã.
Phàn Hi thích bày trò, cái này Niels biết rõ, anh nghĩ rằng cô đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, nên không để ý đến cô. Mấy phút sau, cô vẫn nằm cạnh giếng, không có tiếng động gì, anh mới bắt đầu cảm thấy không đúng.
Anh ngồi xổm xuống, kéo lớp khăn che của cô ra, mặt anh lập tức biến sắc. Anh vội bế cô lên, chạy về phía xe của quân đội. Trên đường đi gặp Mark, Mark thấy anh bế Phàn Hi, còn cười toe toét trêu chọc.
Niels nói, “Cô ấy bị trúng độc của trùng đông, hình như là bị dị ứng.”
Nghe anh nói vậy, Mark mới nhìn nửa bên mặt bị sưng đỏ của cô, lo sợ kêu lên, “Sao lại thế chứ? Ban nãy vẫn còn tốt mà.”
Niels không có tâm trí nói lời vô nghĩa, liền hỏi, “Frank đâu rồi?”
“Cậu ta ở phòng khám rồi. Hôm nay ở đó bắt đầu mở cửa.”
Niels nói, “Đưa chìa khóa xe cho tôi.”
“Anh muốn đưa cô ấy đi à?”
“Ừ.”
Nơi này cách phòng khám bọn họ mới xây không xa, đi mất khoảng 10 phút, vì vậy Mark không nói gì, móc chìa khóa ra đưa cho anh.
Niels đạp chân ga, xe Jeep vụt đi.
Trên đường xóc nảy, Phàn Hi liền tỉnh lại, nhưng trên mặt vừa sưng vừa đau, cô đưa tay định chạm vào. Thấy vậy, Niels chặn tay cô lại, nói, “Đừng đụng vào.”
Bàn tay của anh rất lớn, lại ấm áp, trái tim Phàn Hi khẽ run lên, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-berlin/3024973/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.