Đối với nỗi sợ hãi chưa biết mùi vị, khiến động tác của ta rất chậm. Chỉ lấy thuốc ra từ vỉ nhôm cũng tốn rất nhiều sức lực của ta.
Nước xối trên mặt, ta miễn cưỡng nuốt xuống.
Miệng đầy vị đắng ngắt!
“Tắm xong, mặc quần áo vào!” Lâm Hạo đột nhiên đẩy ra cánh cửa không đóng chặt, cầm trong tay vài bộ nội y, là y lục lọi trong hành lý của ta mà lấy ra.
Bất chấp hành động khiển trách của y, ta phản xạ nắm tay đưa ra phía sau.
“Ngươi giấu cái gì vậy?” Lâm Hạo buông quần áo trong tay, hướng ta đi tới.
Ta trong tay liều chết giấu đi vỉ thuốc!
“Lấy ra mau!” Thấy ta thần sắc kích động, Lâm Hạo ban đầu hiếu kì đã chuyển sang thành nghi ngờ, bắt đầu thô bạo cướp lấy. Thật sự mà nói, ta như thế nào cũng không phải đối thủ của y, cổ tay bị nắm như sắp gãy xương, ta xoa cánh tay tím bầm.
Khi nhìn được thấy thuốc, Lâm Hạo sắc mặt âm hàn. Y cầm lấy, sau khi nhìn dược danh, trên mặt lập tức phủ mấy tầng băng, “Ngươi đã uống một viên?”
Y chỉ vào kia chỗ thiếu trên vỉ thuốc.
Nước ấm ngấm vào người cũng không cảm giác. Đã uống rồi, ta lộ ra một tia cười thị uy. Không phải mọi chuyện đều có thể theo ngươi ý!
Nhưng rất nhanh ta liền cười không nổi. Lâm Hạo cầm lấy tóc ta, đem ta đặt trên bồn rửa tay, mở to vòi nước, dòng nước lạnh lẽo đổ vào yết hầu ta.
Giãy dụa ngẩng đầu, lại bị người phía sau ấn xuống.
Trong bụng rất nhanh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/186060/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.