Lâm Hạo cau mày, Lâm Nam giúp ta xoa nhẹ thắt lưng vài cái tỏ vẻ xin lỗi.
“Nếu không thì ở lại một ngày nữa đi?” Lâm Nam nói.
Nói xong, chúng ta hai mặt nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.
“Đi chậm một chút!” Ta nhỏ giọng nói, trên mặt chuyển sang đỏ bừng.
Lâm Lan ở bên ngoài bang bang gõ cửa. Lâm Hạo vừa mở ra thì Lâm Lan đã tức giận nói, “Đi thôi đi thôi……” Dưới mắt thâm quầng, tối hôm qua hẳn là ngủ không được ngon lắm. Nhưng phòng của chúng ta cũng không sát phòng nó, cho nên ta không lo lắng nó đã nghe được gì. Hẳn là do không quen với giường ở đây thôi.
Lâm Nam bởi vì cần phải đỡ ta, cho nên baby liền giao cho Lâm Lan ôm lấy.
Ta cố gắng bình tĩnh, tận lực vững vàng bước chân đi về phía trước, nhưng dù sao một nửa cơ thể cũng phải dựa vào người của Lâm Nam. Mắt Lâm Lan nhìn chằm chằm qua đây, nhưng không để nó nhìn nhiều, Lâm Hạo liền đá gót chân nó, “Nhìn đường đi!”
Trong quá trình xuống núi, toàn bộ tinh thần của ta đều tập trung ở hai chân, bộ dáng cố giả bộ dường như không có việc gì.
Cho đến lúc lên xe, toàn thân đã là mồ hôi ướt đẫm.
Lâm Nam có chút áy náy nhìn ta, sau đó ngồi xuống chỗ lái xe, Lâm Lan thì ở phía trước ngủ gà ngủ gật.
Tiểu baby nằm trong tay ta.
Lâm Hạo một tay ôm lấy baby đặt lên đùi mình, không nói chuyện gì cả, nhưng ta nghĩ y nhìn ra ta đang tả hữu vặn vẹo không khoẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1486007/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.