“Không muốn!” Lâm Nam bướng bỉnh nói, kế đó liền ôm chặt lấy ta, chặt đến mức ta không thể thở nổi.
Lâm Hạo không nói một lời…… Ta tưởng cứ như vậy mọi chuyện sẽ êm xuôi trôi qua.
Nhưng bỗng nghe thấy tiếng gỗ bị kéo…… Ta ngẩng đầu, thấy Lâm Hạo y đang đẩy giường gỗ lại đây. Ta ngây người, Lâm Nam cũng ngó đầu ra nhìn.
Mấy chiếc giường đơn được hợp lại thành giường ba người.
Không khí trên núi khá lạnh, nhưng bởi vì ba người chen chúc một chỗ mà dần dần cũng trở nên nóng bức.
“Đừng dựa gần như thế!” Ta vuốt trán, để cánh tay ra khỏi chăn cho mát hơn.
Lâm Nam hai mắt sáng ngời nhìn ta, hình như có chút chờ mong……
Ta xoay mặt đi, “Tránh ra đi……”
Ta kẹp ở giữa Lâm Nam và Lâm Hạo, lùi cũng không được mà tiến cũng không xong.
Lâm Nam thổi một cái lên cổ ta, “Hôm nay vui không?”
“Ngứa……” Ta né một chút, “Hoàn hảo…… A!” Lời nói của ta nghẹn lại trong họng, lưng lập tức cong lên, “Buông… buông ra……”
“Ta giúp ngươi thoải mái……” Lâm Nam cười nhẹ nói.
Lâm Nam đưa tay tiến vào quần lót cầm lấy phân thân của ta, đầu ngón tay ấn ấn vào đỉnh, bốn ngón còn lại bắt đầu xoa nắn. Rất nhanh, ta liền phát ra tiếng rên rỉ, cảm giác xấu hổ cùng sợ hãi xuất hiện, hậu diện khoái hoạt chính là ngọn nguồn của sự sỉ nhục.
“Đừng sợ.” Tay Lâm Nam chuyển động nhanh hơn.
Kiên trì không được vài phút, trọc dịch tinh khí liền bắn trong tay Lâm Nam. Hắn cũng không lấy tay ra, ngược lại thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1486006/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.