Ta mờ mịt nhìn y rồi quyết định cắt lời: “Ngại quá, chờ ta khôi phục trí nhớ về ngươi rồi tiếp tục giải thích cho ta được không?”
Đến phiên hắn hoang mang, bất quá y nhìn sang Lâm Nam: “Sao lại thế này?”
“Trí nhớ bị tổn thương! Hắn chỉ nhớ rõ hắn hiện tại mười tám tuổi, đến bệnh viện chờ phẫu thuật mà thôi!”
Hai người một hồi trầm mặc, giống như ta đã gây ra chuyện vô cùng có lỗi với bọn họ.
Một lát sau, Lâm Hạo nói: “Quên rồi cũng tốt! Quên hết cũng tốt, công bình một lần nữa bắt đầu……” Khi ta càng lúc càng hồ đồ, Lâm Hạo còn nói: “Ngươi đã quên ta phải không, ta là Lâm Hạo, ca ca của Lâm Nam! Trong trí nhớ ngươi chúng ta chưa một lần chính thức chào hỏi nhau. Xin chào!”
Y hướng ta vươn tay, ta liền vội vàng bắt tay y. Y cười nói: “Bất quá ta không chỉ là ca ca của Lâm Nam, hơn nữa là người yêu của ngươi!”
Cái gì! Ta trừng mắt, ngay cả Lâm Nam cũng đều trừng mắt nhìn y.
“Nói bậy! Ta mới là người yêu của ngươi! A Hòa, không nói ngươi cũng biết, ta vẫn luôn chiếu cố ngươi, kỳ thật ta mới là người yêu của ngươi, ngươi cãi nhau với ta nên mới giận dỗi làm liều……” Lâm Nam xông lên nói.
Đầu của ta như muốn nổ tung: “Ngừng lại, các ngươi im hết đi!”
Nghe ta quát lên, bọn họ rốt cục cũng an tĩnh trở lại, ta tiếp tục nói: “Ta biết nguyên nhân khiến ta nằm ở nơi này cùng các ngươi đều có quan hệ. Mặt khác, các ngươi nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485965/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.