Người nọ không khỏi thở dài, chờ ta tỉnh táo lại, hắn mới nói: “Quan hệ giữa chúng ta, nhất định ngươi cũng không nhớ rõ ……”
Ngay cả việc hắn là ai ta còn không biết huống chi là quan hệ, nhưng nhìn vẻ mặt hắn buồn rầu, ta cố đè nén bất an cùng bàng hoàng xuống, lẳng lặng chờ hắn tiếp tục nói.
“Quan hệ giữa chúng ta rất thân mật!” Hắn hiện lên vẻ tươi cười, sau đó nói: “Ngươi bị thương kỳ thật là trách nhiệm của ta……”
“Ta chỉ biết ta sẽ không tự sát!” Ta nhịn không được cắt lời hắn. Cho dù cơ thể có như vậy không chịu nổi, ta cũng không bao giờ nổi lên ý niệm tự sát trong đầu. Từ nhỏ cha mẹ đã nói cho ta biết, ta chỉ là sinh bệnh, cho nên không thể trước mặt người khác thượng WC, không thể trước mặt người khác bại lộ thân thể, cho dù sau này khi trưởng thành ta hiểu được nguyên nhân không chỉ đơn giản là sinh bệnh như vậy, nhưng không phải còn có cơ hội thay đổi sao?
Cho nên ta kiên nhẫn chờ đợi, chờ cơ hội được phẫu thuật!
“Đúng vậy! Ngươi sẽ không tự sát! Là ta không tốt!” Người nọ tiếp tục nói.
“Ngươi rốt cuộc là ai a? Tại sao lại nói là vì ngươi ta mới……” Ta gãi gãi đầu.
Hắn cuối cùng cũng chịu nói thân phận của hắn, “Ta là Lâm Nam, bởi vì ngươi cùng ta tranh chấp, cho nên mới trở nên như vậy……”
“Nga! Lâm Nam a, nam nào? Cùng Lâm Nam có quan hệ gì a?” Ta tiếp tục hỏi.
Hắn giật mình, tựa như đang tự hỏi phải giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485964/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.