Cho dù phân thân y còn lưu lại chất bôi trơn cùng dịch thể, huyệt động nhỏ hẹp cũng bị y thô bạo khai ra tiến vào, hơn nữa ma sát đến bỏng nộn thịt, mong muốn của ta lập tức biến mất cùng mồ hôi, cơn buồn ngủ cùng mệt mỏi nháy mắt tan thành mây khói.
Lâm Hạo từ phía sau đè lên thắt lưng ta khiến mông hơi nhếch lên, một tay kia vuốt ve phần lưng đang run lên không ngừng.
“Đau không?” Lâm Hạo hạ thấp thanh âm nói.
Ta ngay cả răng nanh cũng run kịch liệt, miễn cưỡng trả lời: “…… Đau……”
Lại một lần tiến vào thật sâu, tay ta nắm chặt khăn giường nổi lên gân xanh.
“Đau là tốt! Đau về sau mới có thể nhớ lâu!” Lâm Hạo hừ nhẹ.
Ta hai chân mở rộng, liếm đôi môi khô.
Lâm Hạo tắm xong chỉ có quấn cơ thể bằng một khăn, ngồi lên giường bôi thuốc cho ta không sinh khí.
“Chảy máu ……” Lâm Hạo thì thào tự nói.
Ẩm ướt bên trong bị Lâm Hạo bát lộng, “Bên trong không có chuyện, chỉ là vết bỏng bên ngoài xuất huyết!” Lâm Hạo lấy ra vải gạt, sau khi cuốn vào ngón tay, cắm vào cơ thể ta lau sạch.
Sau khi lặp lại vài lần, lại sáp nhập vào phía sau ta.
Lau sạch sẽ uế vật, Lâm Hạo bất ngờ lại lau thân thể ta.
“Nhìn cái gì? Chỉ cần ngươi nghe lời, ta sẽ không làm ngươi đau, muốn gì ta cũng đều có thể cho ngươi. Đương nhiên, sai trái sẽ là hình phạt! Ta là chủ nhân thưởng phạt phân minh!” Lâm Hạo cười.
Chủ nhân…… Ta là nô lệ sao?
Mi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485864/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.