ĐườngHoàn không hề thích xuất môn, đặc biệt là rời khỏi Đường gia bảo.
Mộtngười nếu tới tuổi bốn mươi lăm mới về được tới nhà mình sẽ không tránh khỏi sựquyến luyến khó tả đối với gia sản ấy. Phụ thân Đường Ẩn Qua của Đường Hoàn làmột vị đạo trưởng hành tung ẩn mật, trên đường vân du ngẫu nhiên gặp một khuênữ nhà giàu theo cha ra ngoài. Hai người chỉ có một đêm tình ái, sau đó ĐườngẨn Qua biến mất một cách kỳ bí. Bởi thế mẫu thân của Đường Hoàn cũng bị liênlụy, dưới cái trợn mắt của người nhà và lời ong tiếng ve của láng giềng xungquanh mà đẻ ra đứa con không có danh phận ấy, sầu não buồn thảm nuôi nấng hắn,khổ sở chờ đợi phu quân quay lại. Có điều, rõ ràng Đường Ẩn Qua không tin chỉlà xuân phong nhất thời mà có thể khai hoa kết quả, tiếp tục vân du, hoàn toànquên đi cô gái đó.
ĐườngHoàn không có ấn tượng sâu sắc về mẫu thân, chỉ nhớ người không bước chân rakhỏi cửa, đôi mắt sưng lên bởi khóc lóc cả ngày. Người già đi rất nhanh, lúcqua đời còn chưa tới tuổi ba mươi. Đường Hoàn cứ thế tiếp tục ở trong nhà ôngngoại. Gia đình đó là gia đình theo nghiệp quan trường, cho dù người trong nhàđối xử với đầy tớ cũng rất khách khí, hắn không những chưa từng bị ngược đãi màcòn không được ai chú ý. Mọi người chỉ là không nhắc đến hắn, qua lại với hắncũng không nồng nhiệt gì. Hắn cứ như một khối bọt khí hư vô sống bốn mươi nămtrong tòa trạch viện to lớn, trừ việc mình họ Đường ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-than-ky/1879528/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.