Sau lần được nàng cho phép Cảnh Dư dường như bị nghiện, tùy thời có thể áp nàng làm bậy. Minh Nhị cũng buông thả để mặc cô, nhưng lần này là không thể tha thứ. Minh Nhị đỡ lưng không đi nổi ,cái tên lưu manh kia lại dùng tư thế xấu hổ đó với nàng. Minh Nhị nhíu mày bóp eo một cái, ôi cái lưng của nàng thật đáng thương. Vì thế nàng nhất quyết không cho Cảnh Dư chạm vào nữa, nàng muốn chia phòng ngủ a.
Cũng vì chuyện này mà cả nhà giam đồn thổi thành nàng bị hành hạ, nàng bị cô đánh đập đến đi cũng không nổi. Minh Nhị vừa thẹn vừa giận nên cãi nhau một trận ầm trời, trưởng quan cũng đau đầu nhìn hai nữ nhân đang cãi nhau kia. Cảnh Dư thật biết chọn một lão bà lợi hại, nữ nhân đanh đá nhất cũng không thắng nổi. Cuối cùng hình phạt dành cho Minh Nhị được đưa ra ,nàng không được ra khỏi phòng một tuần.
Minh Nhị cũng không có gì buồn rầu, dù sao ở trong đây cũng đầy đủ tiện nghi. Nhưng người cao hứng đang hát khiến nàng bực mình a, nàng triệt để bị chọc giận rồi."Cảnh Dư".
Cảnh Dư nghe tiếng nàng gọi to thì lập tức ngưng hát, gương mặt trở nên ủy khuất vô cùng. Đôi mắt to long lanh ngân ngấn nước, môi hơi mím lại vẻ mặt như muốn khóc. Minh Nhị nhìn thấy thì như trái bóng xì hơi, lại mềm lòng nữa rồi. Cảnh Dư rất ít khi có dáng vẻ này, nên nàng không thể kìm được mà yêu thương. Minh Nhị thở dài ôm lấy cô vào lòng, để mặc cô chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065519/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.