Uông Thi Nhân lén nghe cuộc trò chuyện của cả hai, nàng chớp chớp mắt miệng cười toe toét. Kỳ này cậu không tiêu đời sao Vũ Hi, mẹ cậu đến tìm rồi kìa. Mặc Kỳ Thanh tiến đến ôm lấy eo nàng kéo vào lòng mình, xem ra vẫn còn sức nên đi nghe lén người ta.
Tôn Vũ Hàn đi theo Bertha đến nhà cô, vừa vào sân nhà nàng đã rất ngạc nhiên. Một bên khu vườn nhỏ trồng đầy hoa thủy vu,một bên lại trồng cỏ ba lá. Đi vào một chút nàng có thể nhìn thấy bàn trà gần cửa sổ, bên cạnh đặt hai chiếc ghế gỗ. Bên trong nhà hoàn toàn giống với nhà nàng, phòng khách lại dùng loại ghế sofa cùng màu.
"Chị uống trà nhé". Bertha nhìn Tôn Vũ Hàn hỏi, nàng nhớ khi sống ở bên đấy khách vào nhà sẽ thích dùng trà.
"Cho tôi nước lọc là được, tôi kén vị trà". Tôn Vũ Hàn mỉm cười trả lời.
Bertha gật đầu rồi đi vào lấy nước lọc, nhìn đến ấm trà nguội lạnh lại thở dài. Không biết trốn trong phòng đến chừng nào nữa, đến cả trà cô yêu thích cũng không đụng đến.
Tôn Vũ Hàn ngồi nhìn lên cầu thang, con gái nàng sao lại không thấy nhỉ. Tôn Vũ Hàn đang suy nghĩ thì cảm thấy thứ gì đang đè nặng chân mình, nàng nhìn xuống là một chú chó trắng nhỏ. Tôn Vũ Hàn bế nó lên xem, nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy một đốm nâu trên cổ chú chó,thật giống Mao Mao.
"Mao Mao lại muốn quấy phá nữa rồi". Bertha thấy nàng bế chú chó thì mỉm cười nói, chú chó này rất hay dính người.
"Mao Mao".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065513/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.