Tôn Vũ Hàn ngồi trên ghế cạnh Lý Lan, cả hai im lặng chẳng nói gì. Tôn Vũ Hi cùng Tiểu Mễ đang chơi bên kia, hai bé con cùng nhau xây lâu đài cát. Lý Lan trong lòng đầy những mâu thuẫn , cô muốn hỏi nữ nhân này sao lại tàn nhẫn như thế. Dù không yêu thương con mình ,cũng không nên đánh con mình như thế.
"Sao em lại nhẫn tâm đánh con bé như thế". Lý Lan suy nghĩ xong quyết định hỏi.
"Em không phải mẹ ruột của tiểu Hi, em biết chị đang nghĩ gì. Lúc mới gặp tiểu Hi, trên người con bé thật rất nhiều vết thương. Em không tìm được thân nhân, nên nhận nuôi". Tôn Vũ Hàn ngữ khí nhẹ nhàng trả lời.
Thoáng chốc lại trầm mặt, Lý Lan có hơi lúng túng. Cô chưa chi đã đi trách nàng, thật hấp tấp quá. Lý Lan lén nhìn nàng xem có biểu hiện gì không, vẫn bình thản và điềm tĩnh như thế. Lý Lan đã gặp qua rất nhiều nữ nhân xinh đẹp , có thể đẹp hơn cả nàng. Nhưng khí chất trong trẻo thuần khiết này nàng chưa thấy qua, Lý Lan cứ như thấy được một nàng công chúa thời cổ đại. Khí chất thanh cao, lại không kiêu ngạo, lại mang sự thanh khiết. Nàng rất đẹp , xinh đẹp theo cách của nàng , không trộn lẫn vào đâu cả.
"Nếu sao này em lập gia đình, em có thương tiểu Hi nữa không". Lý Lan nghĩ đến tương lai, nghĩ đến sau này nàng có đứa nhỏ của mình , thì tiểu cô nương này sẽ ra sao.
"Em không sinh con được nữa, còn chuyện lập gia đình thì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065470/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.