Kim đang ngồi trên giường xếp đồ cho Giai Kỳ, nhưng đầu óc cô lại đặt hết ở chỗ Tiểu Mẫn. Cái tát của Tiểu Mẫn không chỉ tác động đến thể xác mà còn tổn thương tinh thần của Kim Ngọc.
Cô ngây người ngồi đó. Kim Ngọc bắt đầu sâu chuỗi những sự việc vừa rồi lại với nhau. Gần đây hành động của Cao Lãng hết sức kỳ lạ, cộng thêm việc cô vô tình nhìn thấy khi ở bệnh viện, còn cái tát kia của Tiểu Mẫn nữa. Phải nghĩ làm sao mới đúng đây chứ.
Tiếng xe của Cao Lãng làm gián đoạn suy nghĩ của Kim Ngọc, cô vội vàng đi xuống, Kim Ngọc có nhiều chuyện muốn hỏi anh.
"Anh ơi, em có việc muốn nói với anh" Kim Ngọc đưa tay đỡ lấy áo vest Cao Lãng vừa mới cởi ra, vẻ mặt anh hôm nay trông có chút mệt mỏi.
"Được rồi, đợi anh lên phòng rồi nói." Cao Lãng cũng đoán trước là việc gì rồi. Nhưng anh vẫn không biết làm sao để giải thích với cô.
Như thường lệ anh hôn lên trán cô một cái. Anh ước gì Kim Ngọc có thể bỏ qua chuyện này. Kim Ngọc sẽ ra sao nếu biết được chính người bạn thân đã luôn âm mưu hại mình. Cao Lãng khó xử cầm tay cô đi những bước chân uể oải lên lầu.
Vừa vào phòng, anh nhìn Giai Kỳ đang ngủ say. Ngày trước anh đau lòng vì Tiểu Mẫn lắm. Nhưng bây giờ nhờ có cô mà anh mới biết tình yêu là như thế nào, lại còn cảm nhận được hương vị của gia đình.
"Em muốn nói gì với anh" Cao Lãng vẫn hy vọng cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-ba-dau/1797327/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.