Buổi tối hôm đó, Nghiêm Quân Thành mơ thấy một giấc mơ khiến anh khó chịu nhưng cũng cảm thấy rất phấn khích.
Đúng thật là anh rất kiêu ngạo, cũng rất kiêu căng mà vạch ranh giới rõ ràng giữa bản thân mình với những người cùng giới tính khác. Nhưng mà giấc mơ này đã phá hủy nát bấy tất cả mọi ý chí trong quá khứ của anh.
Ngày hôm sau cũng không sáng sủa gì cho lắm.
Sau khi rời giường, anh hoảng hốt đóng cửa toilet, bắt đầu giặt drap giường. Tiếng máy giặt trong nhà quá lớn, anh cũng không muốn đánh thức người nhà vào sáng sớm.
Đối với phản ứng của mình như vậy, Nghiêm Quân Thành thậm chí cảm thấy chán ghét, càng đáng ghét hơn chính là, bởi vì liên quan đến điểm mù của tri thức mà cảnh trong mơ cũng rất thiếu thốn, mong muốn của anh vẫn chưa được thỏa mãn hết.
Mẹ Nghiêm theo thói quen dậy sớm.
Thấy con trai đang phơi drap giường, bà ấy đang nhấc chân muốn đi qua hỏi thăm, nhưng nghĩ đến tuổi của con trai, bà ấy cũng xấu hổ dời tầm mắt, chỉ là làm như không nhìn thấy, giống như thường ngày mà chuẩn bị bữa sáng.
Trong lòng của người lớn ở thế hệ này, việc nói chuyện về vấn đề sinh lý với con cái thật sự khó có thể mở miệng.
Việc này họ cũng không có kinh nghiệm. Họ tin rằng, đến một độ tuổi nhất định, những gì cần biết đều sẽ biết.
Trịnh Vãn cũng không quen đạp xe đi học buổi sáng. Nhà cô cách trường học cũng không xa, xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-nu-phu-la-anh-trang-sang-cua-ong-trum-gioi-thuong-luu/3369578/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.