Đã từ lâu rồi, Nghiêm Quân Thành đã phát hiện ra một sự thật, ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối, khuyết điểm cũng có thể trở thành ưu điểm.
Anh là đứa con thứ hai trong nhà, vào cái thời mà anh được sinh ra, kế hoạch hóa gia đình vẫn được kiểm soát rất nghiêm ngặt. Vóc dáng của mẹ Nghiêm vốn hơi gầy, lúc đầu mang thai thì bị các loại phản ứng giày vò khiến cho nhiều lần bà ấy đều hối hận vì đã quyết định giữ lại đứa bé này, mùa đông ở Đông Thành tới sớm, khi bụng nhô lên, bà ấy có thể mặc áo bông hay áo khoác ngoài thật dày để che đậy, cứ như vậy mà che giấu một thời gian, mãi cho đến lúc trước khi sinh vậy mà lại không có mấy người phát hiện ra.
Số ít người biết chuyện tất nhiên cũng sẽ không rêu rao ra bên ngoài.
Nhưng trong nhà có thêm một đứa bé, điều này làm sao có thể giấu được? Vì thế, cha Nghiêm quyết định, nhịn đau đưa đứa con trai nhỏ mới sinh ra không quá hai ngày đến nhà họ hàng thân thích.
Tuổi thơ của Nghiêm Quân Thành chính là trải qua như vậy.
Nhà cậu cả cậu hai lẫn các dì, nhà chú họ bác họ đều phải thay nhau nuôi nấng nhiều lần. Trước khi anh lên tiểu học, số lần anh được gặp cha mẹ một bàn tay cũng không đếm hết được.
Người thân đối xử với anh rất tốt.
Cha Nghiêm mẹ Nghiêm cảm thấy mắc nợ quá nhiều đối với đứa con trai nhỏ này, trong lòng cũng rất yêu thương. Ăn mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-nu-phu-la-anh-trang-sang-cua-ong-trum-gioi-thuong-luu/3369577/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.