Ánh mặt trời gay gắt buổi ban trưa khiến cho bên ngoài điên đảo vì cái nóng cháy da bỏng thịt nhưng dường như trong một căn phòng vẫn là một màu u tối, rèm cửa dày dặn giúp ngăn những tia nắng xuyên vào, khiến cho người ta chẳng phân biệt được đâu là ngày đâu là đêm. Trên giường king size rộng lớn, hai cơ thể quấn lấy nhau say giấc nồng, bàn tay to lớn của người đàn ông bao trọn cơ thể nhỏ bé của người phụ nữ, tấm chăn đã sớm trượt xuống đến tận eo, lộ ra những đường cong tuyệt mỹ.
Lãnh Phương Đông khẽ nheo mắt cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô gái nhỏ, thật ra hắn đã sớm tỉnh, nhưng không muốn xáo động bầu không khí yên bình này . Đây có lẽ là khoảnh khắc yên ổn duy nhất trong cuộc đời hắn.
Cuộc đời của hắn là những chuỗi ngày bất hạnh, đen tối, năm mười tám tuổi hắn đã phải vào lao tù.
Rồi một ngày hắn được thả, có một người đã mua sự tự do của hắn.
Kể từ đó hắn sống trong xã hội phức tạp, làm một dân anh chị máu mặt, nhưng người khác chỉ nhớ đến hắn bởi sự vô tình, bởi vì thế hắn mới trở thành cánh tay đắc lực của lão đại.
Tự tạo dựng cho mình một lãnh trời riêng, nhưng đằng sau hắn vẫn là bóng lưng cô độc.
Lãnh Phương Đông không có nhiều kí ức tuổi thơ, đối với hắn mỗi ngày được bữa no cũng đã may mắn lắm rồi!
Cha hắn đặt cho hắn cái tên Lãnh Phương Đông, với mong muốn hắn sau này lớn lên sẽ thực được hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-no-em-tron-khong-thoat-dau/48991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.