Lục Tình tắm xong, mái tóc dài ướt đẫm nhỏ giọt xuống hai bên bả vai, côvừa lau tóc vừa đi ra ngoài phòng khách. Đúng lúc này, dì Diêu bưng lênmột chén canh gừng nóng, tay khuấy đều, thổi cho nguội bớt rồi ân cầnđặt xuống
“Cô uống ngay cho nóng, cái này trị cảm hay lắm”
“Cám ơn dì, làm phiền dì quá!” Lục Tình ngượng ngùng mỉm cười, dì Diêu tínhtình nhân từ tốt bụng. Qua mấy hôm ở đây, dì đối xử với cô còn tốt hơnngười trong nhà làm cho cô thấy vô cùng cảm động. Dì chăm lo từng chútcho nơi này, dù Lãnh Phương Đông không thường xuyên trở về nhưng anhhoàn toàn tin tưởng giao lại cho dì chăm nom.
Cô không biếtnhiều về gia đình dì Diêu, chỉ nghe nói năm dì ba mươi tuổi thì chồngqua đời, dì ở vậy nuôi con trai khôn lớn. Nhưng người con lớn lên lại đi theo con đường cờ bạc, đắc tội với bọn cho vay nặng lãi. Một lần tìnhcờ, Lãnh Phương Đông ra tay cứu con trai dì khỏi bọn giang hồ.
Nhưng năm năm trước, con trai dì Diêu bị bắn chết, trước lúc lâm chung có nhờ anh chăm sóc mẹ già. Lãnh Phương Đông nợ con trai dì Diêu một mạng,liền an bài bảo vệ an toàn cho dì. Thấy dì làm việc vất vả, anh sắp xếpcho dì săn sóc nơi này.
Dì Diêu biết anh chính là ân nhân cứumạng của con trai mình, cũng biết con trai mình vì người đàn ông này màkhông tiếc tính mạng. Tuổi lớn, gia đình chỉ có đơn độc mỗi mình hiuquạnh, ít ra ở lại nơi tách biệt với thế giới này, dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-no-em-tron-khong-thoat-dau/3232515/chuong-21-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.