Dạo này Hoa Hi Mạt luôn cảm thấy Thẩm Trác Di có gì đó không ổn, cô ấy luôn tránh mặt cô, hơn nữa có vẻ như cô ấy đang tiếp xúc với ai đó ngày càng thân thiết và thường xuyên hơn.
"Thẩm Trác Di, không phải em ra ngoài làm gì có lỗi với chị đó chứ?" Hoa Hi Mạt đóng notebook lại, liếc nhìn Thẩm Trác Di đang ngồi cạnh cô xem TV. Cái người này sáng nay trở về dáng vẻ liền như hồn vía lên mây, hơn nữa, trên cổ cô ấy còn xuất hiện một vết tím bất thường.
"Chị đang nói nhảm gì vậy?" Thẩm Trác Di mất tự nhiên xoa mũi, không dám nhìn vào mắt Hoa Hi Mạt.
Hoa Hi Mạt thấy cô ấy như vậy, trong lòng mới yên tâm, đặt notebook xuống, ngồi sát vào người cô ấy, dựa vào Thẩm Trác Di cùng xem TV.
"Bộ phim này em xem rồi mà, còn muốn xem lại sao?" Hoa Hi Mạt cau mày nói.
"Ừ, có một số chỗ em xem chưa hiểu."
"À, thế à." Hoa Hi Mạt giả vờ chỉnh lại quần áo cho Thẩm Trác Di, thuận tiện vén cổ áo lên, cuối cùng nhìn rõ trên cổ chính là dấu hôn. Sắc mặt tức khắc lạnh lùng, đứng dậy, xoay người rời đi.
Thẩm Trác Di quay đầu nhìn theo bóng lưng của cô, miệng mấp máy, nhưng vẫn không nói gì.
"Rầm -" Cánh cửa bị đóng sầm, tiện tay khóa lại. Thẩm Trác Di biết Hoa Hi Mạt rất tức giận, nhưng lời nói của Triều Hề Nhiên vẫn vang vọng trong đầu cô, không ngừng nhắc nhở cô lúc này không thể mềm lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-muoi-vi-em-moc-tuy-phong/3445090/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.