Khi An Thính Miên tỉnh lại thì Vân Ngạn đã đến bệnh viện. Tuy rằng chỉ có một tiếng đồng hồ nhưng đã lâu chưa làm nên toàn thân cô bủn rủn, cô tùy tiện mặc một bộ quần áo, lúc này mới bắt đầu đánh giá căn chung cư này.
Đây là một căn chung cư hai tầng, tầng hai có hai phòng ngủ và một phòng sách, tầng một là phòng khách, phòng bếp, kho chứa đồ và phòng tập nhảy, tổng diện tích tầm bốn trăm mét vuông. An Thính Miên đoán một gian phòng ngủ khác ở tầng hai và phòng tập nhảy ở tầng dưới là của Vân Mộc, bởi vì cô thấy ở phòng tập nhảy còn có một phòng thu âm được ngăn cách đặc biệt với các loại nhạc cụ, trên tường có rất nhiều ảnh lúc nhỏ của Vân Mộc.
An Thính Miên lê dép lê đến nhà bếp, hiện giờ đã chạng vạng sáu giờ tối ở Đức. Vân Ngạn vẫn chưa về, An Thính Miên có hơi đói, cô tìm thấy dưa chuột và cà chua trong tủ lạnh.
An Thính Miên chưa bao giờ để bản thân chịu thiệt trong phương diện ăn uống, nhưng ngoại trừ tình huống này, cô ăn bất cứ thứ gì có thể ăn. Cô rửa sạch một quả dưa chuột và một quả cà chua rồi đi ra khỏi phòng bếp, chuyển một chiếc sofa nhỏ đến trước cửa sổ kính sát đất, vừa gặm dưa chuột vừa thích thú nhìn bầu trời dần dần tối đi và ánh đèn trên đường phố dần dần sáng lên.
Vân Ngạn về nhà, vừa mở cửa ra đã thấy cô bé ngoan ngoãn cuộn tròn trên ghế sofa. Máy sưởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-muoi-ngung-cuu/3647404/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.