Tới khi buộc xong rồi, hai người thiếu chút nữa thiếu dưỡng khí mà chết. Sau đó họ buông dây, thả lỏng người nổi lên...
Ào!
Vừa ra khỏi mặt nước, cả hai liều mạng hít thở để cung cấp dưỡng khí cho phổi.
Hạ Tâm Dung vẫn ở trong nước, vừa thấy bọn họ nổi lên liền hét lên vớiAmazon ý bảo có thể kéo, Amazon trông thấy bọn họ, điều chỉnh máy baybay lên...
Từ từ kéo quan tài treo lên bờ...
Sở Tử Ngang, Diệp Trúc Phàm ở trong nước rùng mình, "Mẹ kiếp, vừa rồichẳng có cảm giác gì, mà sao bây giờ nước lại lạnh như băng vậy nhỉ?"
Diệp Trúc Phàm gật đầu, cũng sợ run cả người, "Mau lên bờ, hồ này ở bên sườn dốc núi, lạnh là bình thường."
Ba người bơi tới bờ...
Quan tài treo phía sau cũng từ từ nổi lên mặt nước đi theo bọn họ...
Sở Tử Ngang lên bờ đầu tiên, quay lại nhìn quan tài treo, "Mới rồi chưathấy rõ nó thế nào, bây giờ mới nhìn rõ, trông nó còn tốt hơn so vớiquan tài bây giờ."
"Đương nhiên, có người nói đây là của một vị Vương gia nào đó, liệu có thể khó coi được sao?"
Hạ Tâm Dung bò lên bờ cuối cùng. "Đạo sư thường hay nói rất huyền bí về quan tài treo, các anh xem rốt cuộc nó có cái gì?"
Sở Tử Ngang cùng tiến tới đẩy quan tài treo lên bờ, "Mở ra chẳng phải sẽ biết hay sao?"
"Đúng vậy, Tâm Dung, bảo Amazon bỏ công cụ xuống đây." Diệp Trúc Phàm hiển nhiên lúc này tương đối hứng thú với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-manh-me-dau-voi-cha/2167682/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.