Đường Kiến Tâm thả cậu bé ra nhưng vẫn giữ chặt hai tay cậu: “Vậy thìchứng minh cho chị xem đi, nói cho chị biết chị đã không cứu nhầmngười!”
Elvin gật đầu, muốn cười nhưng lại khóc! Cậu bé tựa đầu vào người ĐườngKiến Tâm, cảm giác ấm áp nhẹ nhàng len lỏi. Suốt một năm nay cậu chưatừng cảm nhận được sự ấm áp như vậy, đây là một loại rung động, tuykhông phải hương vị của người mẹ nhưng vẫn khiến cậu suốt đời khôngquên.
Đường Kiến Tâm muốn liên lạc với Tiểu Ngải nhưng không ngờ Elvin lại lên cơn nghiện. Cô buộc phải giúp cậu bé vượt qua cửa ải này. Đây là lầnđầu tiên Elvin cai nghiện nên sẽ gặp khó khăn, lại thêm lúc này ĐườngKiến Tâm không hề có sự chuẩn bị nào hết nên cô tốn mất hơn năm tiếngđồng hồ để vật lộn. Chờ Elvin ngủ thiếp đi, bản thân cô cũng chẳng cònmấy sức lực. Cả người mệt mỏi! Elvin dù ngủ vẫn cắn chặt môi dưới, cảngười cuộn tròn lại, vô cùng cứng nhắc! Dù vậy nhưng Đường Kiến Tâm vẫncảm thấy đau lòng, ôm cậu bé đặt lên giường.
Sau khi đã yên tĩnh trở lại, cô phát hiện ra Elvin vẫn chưa có quần áođể mặc, cả người chỗ đỏ chỗ xanh tím. Sao Elvin có thể chịu đựng nổinhưng vết thương này chứ? Lúc này cô mới phát hiện ra!
Đường Kiến Tâm hơi ngây người! Da của cậu bé rất đẹp, làn da trơn lángkhiến người khác nhìn vào phải ghen tị. Nhưng những vết thương trênngười đã phá hủy đi vẻ đẹp của nó. Đường Kiến Tâm nhíu mày lại, đáy mắtlóe lên hận ý rồi nhanh chóng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-manh-me-dau-voi-cha/2167521/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.