- Vâng! – Thượng Quan Kiệt Thiếu ngây người nhìn bóng lưng trước mặt,cằm như sắp rớt xuống đất. Đại ca đồng ý đi ư? Từ trước đến nay đại cacó bao giờ quan tâm đến mấy chuyện tiệc tùng gì đâu? Trời sắp đổ cơn mưa máu thật rồi!
Phó Hạnh Lương nhận được thông tin này thì chỉ nở nụ cười đầy hàm ý.Huống Ngân Dịch và Hướng Diệp Lân sững sờ: “A Lương, biểu cảm của chú là thế nào đấy?”
Phó Hạnh Lương nghịch nghịch chiếc di động trên tay: “Có muốn xem trò hay không?”
- Xem trò hay? – Hai mắt Hướng Diệp Lân sáng lên, anh ta chạy ngay lạibắt lấy cánh tay Phó Hạnh Lương: “Có gì hay thế?”. Gần đây A Kiệt và đại ca ném mọi việc cho ba người họ giải quyết, còn hai người thì “đichơi”, anh ta ngồi ở đây, nhàm chán đến mức mốc meo cả người rồi!
Phó Hạnh Lương đứng lên rồi đi ra ngoài: “Đi theo tôi thì biết”. Nhânvật kiệt xuất trong giới hắc đạo chống lại sát thủ đứng đầu giới hắcđạo, không biết khi gặp nhau sẽ xảy ra những chuyện hay ho gì đây? Haha, anh ta cực kì mong đợi!
Hướng Diệp Lân đuổi kịp, đi được mấy bước rồi dừng lại, quay đầu gọi: “A Dịch, đi thôi!”
Huống Ngân Dịch chau mày: “Tôi không đi!”
- Hả? Sao lại không đi, ngồi đây đợi có mà chán chết! – Có trò hay màkhông đi xem sao? Một người vui không bằng mọi người cùng vui mà!
- ... – Đúng là cái đồ ngốc, lời A Lương nói mà cũng tin sao? Nếu có trò hay thì tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-manh-me-dau-voi-cha/2167487/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.