Ông cậu Lương bị lời nói hung dữ của Chử Hiệt làm cho tim run lên, cảm thấy không thể trông mặt mà bắt hình dong được, hỏi cẩn thận, “Nếu giết nó, bình cung nữ của tôi có sao không?”
“Chắc không sao”
Đối mặt với người bỏ tiền, Chử tiên sinh lúc nào cũng kiên nhẫn hết mức, đồng thời cũng giải thích rõ cho họ cái gì được gọi là quỷ khí.
Đồ cổ vốn thực không có linh hồn, chúng nó trải qua vô số năm tháng truyền tay cho đến giờ, vừa rồi mới được loài người giao giá ý nghĩa đặc biệt và giá trị của nó. Còn đồ cổ này lúc trải qua năm tháng lâu dài, hoặc được người ta cất đi, hoặc là chôn sâu, hoặc được truyền lưu khắp nơi…. Vô tình hấp thu vô số khí, bất kể là nhân khí, địa khí hay trọc khí (khí bẩn, xấu),đều khiến chúng trở nên tiến hóa không ngừng.
Mà có ít đồ cổ làm vật bồi táng, hấp thu lượng khí lớn trong mộ – tức là một loại âm khí, được tích lũy dần theo năm tháng, biến thành một loại hồn tồn tại ký gửi, nhất là triệu quỷ, có rất nhiều quỷ thích sống ở những nơi có âm khí cực mạnh, cùng hòa hợp một thể, biến thành một loại khí quỷ.
Khí quỷ có thứ tốt thứ xấu, dĩ nhiên khí quỷ tốt sẽ không gây họa cho con người, chỉ yên tĩnh làm một con khí quỷ, thậm chí sẽ không hiện hình trước con người, không có hại gì với con người cả. Còn loại khí quỷ xấu thì thường sẽ hấp thụ sinh khí của người giữ đồ cổ, thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-man-vi-em-vi-nguoi-me-muoi/1134025/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.