Sau khi giao xe cho trợ lý Trịnh mang đi duy tu bảo dưỡng, Du Lệ lại tiếp tục xem kịch bản, quyết định dùng thời gian 2 ngày xem một lượt xong kịch bản.
Còn Chử Hiệt thì sau một ngày nghỉ ngơi ở nhà lại tiếp tục bắt đầu đi làm thêm.
Lần làm thêm ở nông trang suối nước nóng ấy, thực lực Chử Hiệt đã khiến đám con cháu nhà giàu tán thành nhiệt liệt, tôn sùng cực độ. Rồi qua tuyên truyền và đề cử của nhóm con nhà giàu này, thanh danh Chử Hiệt càng ngày càng nổi như cồn trong đám nhà giàu, ngày nào cũng nhận được không ít tin nhắn, toàn mời anh đi xử lý ít chuyện thần quái.
Chử Hiệt sau khi sàng lọc cẩn thận, mỗi ngày chọn được một hai đơn, lại tiếp tục đi sớm về muộn.
Thỉnh thoảng công việc xong sớm, chưa đến trưa đã về, thỉnh thoảng công việc khó hơn, hơn nửa đêm ra ngoài mãi tới tận gần sáng mới về.
Du Lệ thấy anh vất vả như thế, hơi đau lòng, cô mà đau lòng không kìm nổi chỉ cố gắng nuôi anh nhiều hơn.
Lúc thấy anh chuẩn bị ra ngoài, Du Lệ ôm tiểu Hắc Cầu khuyên bảo, “Đừng mệt quá, sức khỏe là vàng, mệt chết rồi thì không ổn”
Chử Hiệt đang thay giày ở cửa vào, nghe thấy cô nói thế, ngẩng đầu nhìn cô, nói nhẹ nhàng, “Không mệt đâu”
Với thể chất hiện giờ của anh, dù có không ngủ ba ngày ba đêm cũng không hề hấn gì.
Song Du Lệ lại không biết, thấy cô lo lắng sốt ruột, Chử Hiệt chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp hẳn lên, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-man-vi-em-vi-nguoi-me-muoi/1134023/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.