Sáng hôm sau, Đới Mẫn Giai cảm thấy toàn thân đau nhức, nhưng cô vẫn có thể tập trung xử lý công việc nếu không ai kêu cô đi qua đi lại. Đêm qua, Hoắc Kỳ Xuyên không khác gì mãnh thú xổng chuồng.
- Cô Mẫn Giai, lát nữa cô lên phòng tôi một chút.
Hoắc Kỳ Xuyên gõ cửa, giọng nói nghiêm nghị vang khắp phòng ban marketing. Đới Mẫn Giai ngước lên, nhìn thấy anh đang ra hiệu cho cô lên phòng mình. Cả phòng marketing đột nhiên yên lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô với sự lo lắng. Họ nghĩ rằng có chuyện gì nghiêm trọng đã xảy ra và cô có thể gặp rắc rối.
- Chị Mẫn Giai! Có cần em báo lại với chị Mễ Tinh không ạ?
- Không sao đâu. Mọi người cứ tập trung làm việc bình thường đi.
Đới Mẫn Giai cũng đang muốn tìm Hoắc Kỳ Xuyên để nói chuyện. Mễ Tinh hiện tại đang đi công tác, không thể nắm được hết chuyện ở đây, chỉ biết được khi nghe lời cô kể mà thôi. Ngay khi bước ra khỏi phòng riêng, quản lý sale đột ngột chặn đường cô.
- Mẫn Giai, cô đã gây rối ở cửa hàng hôm qua khiến doanh thu sụt giảm thảm hại! - Ông ta la hét, giọng điệu đầy tức giận và vẻ mặt lộ rõ sự đắc ý, thứ mà ông ta vốn dĩ nên che giấu cho thật tốt. Ông ta kể lại từng chi tiết về vụ việc đám du côn gây rối như thể ông ta đã ở đó tận mắt chứng kiến.
- Tôi đã bảo loại người như cô chỉ làm xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3577999/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.