Trong phòng tắm, không gian ấm áp bởi hơi nước lan tỏa khắp nơi. Hoắc Kỳ Xuyên nhẹ nhàng kéo Đới Mẫn Giai vào một nụ hôn dịu dàng nhưng đầy đam mê. Khi anh buông cô ra, ánh mắt anh tràn đầy sự chân thành. Hai người thở ra một hơi nóng bỏng, trán kề trán. Đới Mẫn Giai vô thức liếm môi, đầu lưỡi xẹt ngang qua cánh môi mỏng của Hoắc Kỳ Xuyên.
- Mẫn Giai, em định quyến rũ anh nữa à?
Cô nhìn gương mặt cố nín nhịn của anh, phút chốc bật cười:
- Kỳ Xuyên, do anh khơi mào trước, giờ lại trách em sao?
Anh xoa đầu cô, cảm nhận từng lọn tóc mềm mại luồn qua kẽ tay, muốn ôm cô thêm một chút nhưng sợ bản thân không kiềm chế nổi.
- Em ra ngoài trước đi. Anh tắm đã.
Hoắc Kỳ Xuyên đứng lên, nhường đường cho Đới Mẫn Giai đi ra ngoài. Nhưng cô vẫn ngồi yên một chỗ ở đó, không có ý định chuyển động.
- Mẫn Giai?
Hoắc Kỳ Xuyên nghi hoặc, giọng nói lo lắng, suy nghĩ có phải cô đang bị tê chân hay không?
Đới Mẫn chần chừ một lát, trong lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn. Cô giữ chặt tay anh, giọng nói khẽ khàng nhưng kiên định:
- Em có thể giúp anh tắm rửa.
Hoắc Kỳ Xuyên ngỡ ngàng, nhưng nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt cô, anh mỉm cười trêu chọc:
- Được thôi, nhưng có gì thì em phải chịu trách nhiệm đấy.
Đới Mẫn Giai cầm chắc miếng bọt biển, ánh mắt không rời khỏi khoảnh khắc Hoắc Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3577998/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.