Cô y tá ôm một cái túi chườm nóng đi vào, do dự một lát rồi nhét vào trong lòng ngực Cảnh Nhã Diễm.
🌸Em... toàn thân đều đã ướt, nhanh ủ ấm một chút đi.
Cô nói xong, sắc mặt hơi phiếm hồng, còn giả vờ đứng đắn nhìn nhìn trạng thái của Cảnh Tư Tịnh.
Cảnh Nhã Diễm ngơ ngác lẩm bẩm nói:
🌸Cảm ơn chị.
Cô y tá không tự nhiên xoa xoa chóp mũi, nhẹ nhẹ di chân, cúi đầu, rũ mắt, nhẹ nhàng nói:
🌸Không cần cảm tạ, em thích là được rồi.
Dứt lời cô cắn môi dưới hoảng hốt trốn mất.
Hương vị tin tức tổ của Cảnh Nhã Diễm tản ra là hương vị cô thích nhất. Hơn nữa Cảnh Nhã Diễm còn đẹp như vậy, cả người tuy ướt đẫm nhưng vẻ đẹp chật vật làm cô không cầm lòng được muốn chiếu cố.
Cảnh Nhã Diễm không nhịn được bật cười. Đây là lần đầu tiên có Omega tỏ ra thân thiện với cô, đáng tiếc cô không thích Omega.
Túi chườm rất nóng, cô dùng sức ôm ôm, nhiệt độ lan ra từ lòng bàn tay xua tan không ít lạnh lẽo.
Nhưng Cảnh Nhã Diễm vẫn đem chiếc túi chườm nóng này nhét vào ổ chăn của Cảnh Tư Tịnh, do dự trong 1 giây, cô xoay người chạy ra ngoài.
Mưa đã nhỏ hơn nhiều nhưng nước đọng trên đường rất nhiều, còn được đêm tối yểm hộ, tình hình giao thông đi lại không rõ ràng lắm, cô chân cao chân thấp căn bản đi không nhanh được. Cảnh Nhã Diễm thất tha thất thểu chạy tới đầu hẻm nơi khóa xe, cô đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-theo-ban-nang/2612487/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.