Qua ngày hôm sau, Lệ Chi Lan vẫn như thường lệ vẫn ở nhà cùng Phong lão thái thái, còn Phong phu nhân và Phong Cẩn đã đi làm từ sớm. Vì ở nhà không cũng chán, nhà thì có rất nhiều giúp việc nên chẳng có công việc nào cho làm, vậy cô đã xin bà ngoại Phong một miếng đất nhỏ sau nhà để trồng hoa, và sẽ phụ giúp việc nấu nướng cho gia đình. 
Phong phu nhân nghe xong cũng chần chừ, không phải chần chừ việc cho xin miếng đất nhỏ kia nhưng cái bà lo là sợ cô sẽ làm việc nặng, với lại ở bếp núc toàn là những bụi khói sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô. Mà cô mãi năn nỉ lắm bà ngoại mới dám đồng ý, bà chỉ sợ Phong phu nhân mà biết chắc la bà mất thôi. 
Nhưng vì cháu dâu thích nên bà cũng chiều, Lệ Chi Lan đã rất vui mừng vì bà đã đồng ý. 
Phong Cẩn sau buổi trưa đã trở về rồi, công việc của anh cũng coi như nhàn trừ những ngày thi đấu anh mới bận rộn. Anh về đúng lúc cô đang dọn thức ăn lên bàn, trên môi bà ngoại không ngừng mỉm cười, cháu dâu của bà không những xinh đẹp tài giỏi mà còn nấu ăn rất giỏi. 
Anh vừa về đến nhà thì đã ngửi được mùi hương thơm của đồ ăn, anh vô thức đi vào phòng bếp thì thấy bóng lưng mảnh khảnh của cô. Anh nhất thời mãi mê nhìn, trong vô thức đi lại gần nhưng không may đi ngang ghế của Phong lão thái thái thì anh có lỡ qua người vào ghế bà. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-den-nghien/2823621/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.