“Anh… ý anh là sao?” Từ nhỏ đến lớn, những người đàn ông vây xung quanh cô, ai mà không cố gắng nịnh nọt lấy lòng cô. Cha cô là một thành viên trong nội các Myanmar. Khoác cái thân phận nạm vàng như vậy lên người, làm cho không ít đàn ông muốn xác định quan hệ với cô.
Vậy mà, người đàn ông Trung Quốc trước mặt này….
Cô nhìn trúng rồi.
Cô đã từng gặp rất nhiều đàn ông, cũng qua lại nhiều, trong đó cũng có đàn ông Trung Quốc, nhưng chưa bao giờ gặp người như anh. Nhìn bộ quần áo đang phủ lên thân hình cao lớn, cùng với khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc của anh, Hách Lệ càng cảm thấy tim mình ngứa ngáy đến khó chịu.
Hạ Vũ nhíu chặt mày, khó hiểu nhìn cô nàng bên cạnh. Cô ta bị ngớ ngẩn à? Hay là nhược não? Anh đã nói thẳng ra như thế rồi mà còn không chịu hiểu? Khi anh nói chuyện với Kỷ Lương, không bao giờ có những chướng ngại thế này. Anh quay đầu, thấy Tiểu Bạch và Kỷ Lương đã rẽ vào khúc quanh, biến mất khỏi tầm mắt của mình. Hạ Vũ gom hết những lời muốn nói, tập trung vào một từ đơn giản, dễ hiểu mà hiệu quả:
“Cút!”
Sau đó, trong ánh mắt trợn tròn lên vì kinh ngạc của cô nàng kia, anh vội vàng đuổi theo Kỷ Lương và Tiểu Bạch. Ở khúc quanh, anh thấy hai người đang giằng co — Tình hình thực tế là, Tiểu Bạch muốn Kỷ Lương buông tay ra, nhưng Kỷ Lương không chịu, Tiểu Bạch lại không dám dùng nhiều sức, chỉ sợ làm cô bị thương, hắn cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luu-manh-con-thien-tai/1234862/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.