Ba người đi thẳng tới một căn cứ quân sự gần đó. Mọi người có vẻ đều quen biết Hạ Vũ và Trầm Sùng, đã chuẩn bị sẵn máy bay chuyên dụng cho bọn họ.
“Dù để ở bên trong.” Một viên sĩ quan trẻ giao ba chiếc ba lô cho họ, không giấu được vẻ sùng bái trong mắt. Lúc nhìn sang Kỷ Lương, cậu ta thoáng ngạc nhiên, rồi sự sùng bái trong mắt càng trở nên nồng nhiệt hơn.
Kỷ Lương bị cậu ta nhìn đến phát sợ, sau khi nhận ba lô, vội vàng đuổi theo Hạ Vũ và Trầm Sùng.
“Ha… chuẩn bị xong chưa các anh?” Phi công đã ở trên máy bay, nhìn mặt có vẻ rất phấn khởi.
Hạ Vũ nhướng mày không nói. Chuyện này mà còn phải hỏi à? Lúc nào bọn họ chẳng chuẩn bị sẵn sàng.
“Ôi chà, thành viên mới à?” Hắn nhìn Kỷ Lương, hỏi, đồng thời tay cũng không ngừng động tác, thuần thục khởi động máy bay.
“Kỷ Lương.” Cô tự giới thiệu.
“Tôi là Hắc Ưng.” Hắn cũng tiện mồm giới thiệu người đồng nghiệp của mình: “Đây là Hắc Ưng Hào, là người chuyên phụ trách chân giả của tôi.”
Hắc Ưng cũng là một thành viên trong tổ nhiệm vụ đặc biệt. Trong một lần thi hành nhiệm vụ, vì gặp sự cố mà mất một chân, sự nghiệp của hắn coi như cũng chấm dứt. Nhưng vì cấp trên rất tán thưởng kỹ thuật điều khiển máy bay của hắn, nên đã giữ hắn lại trong ngành, cho người làm chân giả cho hắn, rồi để hắn trở thành huấn luyện viên đào tạo phi công trong quân đội.
Lần này là vì chuyện đột ngột phát sinh, phải đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luu-manh-con-thien-tai/1234855/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.