Màn đem dần che phủ bầu trời, Y Na nắm tay Kỷ Hoành cùng nhau đi dạo trên bãi biển. Từng cơn sóng nhấp nhô lấn lên bãi cát, thi thoảng lại có một cơn gió se lạnh thổi qua. Kỷ Hoành nắm chặt lấy tôi bàn tay của Y Na đút trong túi áo. Đi được một đoạn Y Na liền ngồi xuống bãi cát
" Anh, trời hôm nay nhiều sao ha", vừa nói cô vừa kéo anh ngồi xuống bên cạnh mình. Khuân mặt Kỷ Hoành có chút không vui
" Anh..." ( nghe cứ như em gọi anh trai vậy)
Y Na liền hiểu ý, thì ra ông chú già này không thích gọi kiểu vậy. Cô suy nghĩ một hồi rồi đáp:
" Vậy gọi anh yêu nhé"
Thấy nụ cười thầm bằng ánh mắt của anh cô liền hiểu ý anh đã thích cách gọi vậy rồi, nhưng không thể nào ngừng trêu chọc anh được
" Đầu gỗ nghe hay hơn"
Tưởng chừng anh sẽ khó chịu nhăn mày nhưng Kỷ Hoành liền lấy tay đặt đầu cô tựa vào vai anh
" Như nào cũng được, miễn có em"
Thiếu nữ bỗng cảm thấy hơi sượng bởi những câu sến súa này thốt ra từ miệng anh. Gặp nhau lâu như vậy đây cũng là lần đầu cô thấy được dáng vẻ sến súa này
" Kỷ Hoành, em có rất nhiều điều muốn nói với anh. Nhưng sợ nói ra rồi thì chúng ta sẽ không còn như thế này nữa", ánh mắt của thiếu nữ tối sầm lại, tưởng chừng khoảng không phía trước đều là màu u tối thể hiện ra từ mắt cô
" Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881173/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.