Chuyến bay từ nước N vừa hạ cánh, các hành khách từ từ bước xuống máy bay. Một ông lão ăn mặc giản dị bước xuống, theo sau là hai vê sĩ mặc bộ đồ đen trông rất soái. Thoạt nhìn tưởng là một người khá giản dị, mộc mạc nhưng có mấy ai biết bộ đồ ông khoác trên mình kia lại tiêu tốn của trăm triệu
Tiến ra sảnh lớn, ông lão tháo cặp kính đen xuống cố nhìn ra phía xa, khuân mặt ông bỗng tươi tỉnh hẳn lên
" Ông ngoại", Y Na từ phía xa hét lớn nhanh chân chạy về phía ông. Châu Văn Lăng cười sảng khoái khi nhìn thấy đứa cháu ngoại vẫn bình an vô sự của mình. Cô đứng trước mặt ông, cảm nhận được hơi ấm của người thân mà kiếp trước có ước cũng không được
Khóe mắt thiếu nữ cay cay, nước mắt muốn tuôn trào. Ông ngoại liền an ủi cô:
" Na Na của ông, cháu chịu khổ rồi", giọng người ông run run, bàn tay khẽ vỗ về vai cô. Khi chuẩn bị về tp B, Châu lão gia đã biết hết thảy sự việc thời gian qua sảy đến với cô lúc ông không có mặt, chuyến về lần này ông quyết đòi lại công bằng cho đứa cháu này
Châu Lăng đưia cô về biệt viên Cẩm Túc, khu nhà vườn trước đây của ông. Nhìn ở ngoài sẽ chỉ thấy một ngôi nhà nhỏ được che lấp sau đám cây cối, nhưng tiến sâu vào trong ngôi nhà đồ sộ mang phong cách cổ điển, đơn giản dần hiển ra
Trên cả quãng đường đi, Châu Lăng rất quan tâm đến đứa cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881172/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.