Sau cuộc trò chuyện với nhà họ Tạ, Châu Văn Lăng chính thức cắt đứt mối liên hệ với lão Tạ Khang. Mặc dù chuyện không được êm xuôi cho lắm nhưng Châu Lăng nhất quyết đưa ra quyết định chính chắn, không muốn đứa cháu ngoại duy nhất của mình phải chịu khổ nữa
Tại một phòng ăn của khách sạn năm sao, tưởng chừng không khí sẽ vui vẻ, ai nấy ăn uống no say. Nhưng không khí đây lại rất ngột ngạt, tất cả các cổ đông lớn, nhưng người có máu mặt trong giới kinh doạnh đều tụ họp ở phòng ăn này
Một tiếng ho khẽ của Châu lão gia đã khiến tất cả đám người kia dè chừng, ông uy nghiêm lên tiếng
" Mọi người cứ tự nhiên, bữa này hãy ăn cho thỏa thích"
Mặc dù được lời mời chân trọng của lão Châu nhưng tất cả mọi người biết chắc ông đang muốn nhờ họ chuyện gì đó. Bữa cơ này có vẻ rất căng rồi đây
Nhìn dáng vẻ tự nhiên sảng khoái cảu lão Châu ai đấy cũng rụt rè, e ngại cố tỏ ra vẻ bình tĩnh. Khong khí cũng chẳng còn căng thẳng khi mọi người đã ăn uống tự nhiên, nói những mẩu chuyện thường nhật
Lúc này, Châu lăng mới thật sự nói ra điều mình muốn. Ông từ tốn đặt chiếc đũa xuống bàn, thong dong lên tiếng:
" Các vị, nghe nói lúc tôi vắng mặt nhà họ Tần ăn nên làm ra lắm nhỉ? Không biết tôi có được nghe thêm những điều mới mẻ về Tần gia từ các vị hya không?"
Bầu không khí đang vui, ai nấy cũng thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881163/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.