Mọi chuyện rối tung lên khiến Y Na thẫn thờ trong lớp mà chẳng mảy may đến bài giảng của thầy giáo. Bỗng một tiếng đạp bàn mạnh vang lên:
" Tô Y Na, em nhìn đi đâu vậy hả. Mau đứng lên cho tôi"
Tiếng quát nạt chói tai của thầy Triệu khiến Y Na có chút bất mãn. Cô hướng nhìn về phía thầy, mọi ánh mắt trong lớp đổ dồn về phía cô, tụi trong lớp lại có cớ để xì xào
" Có giỏi thì cô lên giải bài này đi, ngồi trong lớp mà tâm hồn treo ngược cành cây, tưởng mình học giỏi rồi hay sao?", tiếng nạt nộ lớn hơn trước, dường như lão ta đang muốn lên nước hạ bê cô
" Thầy Triệu, em thấy bạn Y Na chính là như vậy. Cậy mình được làm thiếu phu nhân của Tần gia nên giờ chắc chẳng để chúng ta vào mắt đâu". Băng Thanh nhanh miệng thêm mắn dặm muối
" Tưởng mình là phượng hoàng cơ đấy, mới là học sinh cấp 3 thôi mà đã tâm cơ lấy chồng giàu rồi. Quả là một người phụ nữ tâm cơ", Lí Miên thêm phần đáp lễ Băng Thanh
Y Na vẫn ngồi ung dung coi cái lớp này diễn kịch, " cũng chỉ có thế thôi sao, xem ra mình quá là nhân nhượng rồi đi", cô thầm cảm thán tình cảm cái lớp này dành cho cô. Muốn yên cũng không được mà, hết chọc ngoáy rồi đến lôi ra làm câu chuyện bàn tán, ngay cả bộ não của người mang tên thầy giáo kia cũng có vấn đề, " Nếu đã như vậy thì kết thúc thôi. Tối sẽ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881162/chuong-35.html