Nghiêng người lảo đảo trở về phòng ngủ, Trình Tuyết bụm mặt, nước mắt không cam lòng lại chảy xuống.
Khóc một lúc lâu, thanh âm dần dần yếu ớt nức nở, ngẩng đầu nhìn qua kính trên bản trang điểm ngay cả nàng cũng không nhận ra chính mình, làm sao lại thành ra như vậy, nữ nhân trong gương không còn một chút tao nhã tự tin như nàng trước kia.
Nữ nhân trong gương như đang châm chọc nàng, đây tất cả có phải là do nàng tự tìm khổ, năm đó nếu không sử dụng thủ đoạn chiếm Lý Thiên Hạo bên người, không có tình yêu, thậm chí nàng còn bắt buộc hắn đi tới hôn nhân, cho đến hôm nay mới phát hiện hoá ra tất cả chỉ là chê cười châm chọc nàng. Không muốn nghĩ nhiều nữa,Trình Tuyết liền nhanh chóng thay váy, lái xe đi ra ngoài.
Đứng ở ngoài cửa rạp chiếu phim chờ, Tiểu Vũ cúi đầu nhìn di động, không có bất kỳ một tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào, chắc Trình Tuyết sẽ không tới đây.
Trong lòng Tiểu Vũ dâng lên chút phiền chán, hắn chủ động với Trình Tuyết nhiều như vậy, thật vất vả mới hẹn được nàng đi xem phim. Thế nhưng đã qua giờ hẹn lâu như vậy còn chưa thấy Trình Tuyết đến.
Trong mối quan hện này, hắn là người bị động, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến khả năng Trình Tuyết lỡ hẹn, hắn liền hạ quyết tâm cắt đứt mối quan hệ này với nàng.
Hắn cứ nghĩ đến khả năng như vậy, trong lòng lai không nhịn được xấu hổ và giận dữ, hắn còn chưa lấy được lợi lộc gì từ trên người Trình Tuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-loan-tinh-duc/790029/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.