Tô Tiểu Mạt thấy tim của Trữ Tích đã đập ổn định trở lại, sắc mặt cũng không đau đớn như khi nãy thì cảm thấy mọi cố gắng của mình cũng không uổng phí, nhưng chưa kịp đắc ý, đanh muôn kéo Trữ Tích dậy thì Trữ Huyễn bất thình lình từ phía sau ôm cô vào lòng, trực tiếp kéo lại bàn ăn.
Trữ Hằng thấy động tác đó của Trữ Huyễn thì cười gian, sau đó ngồi xuống bên cạnh Trữ Tích, hứng thú nhìn cánh môi sưng đỏ của hắn còn dính chút bọt nước, “Tích này, một chút tiền đồ ngươi cũng không có là sao, mói có như vậy mà đã bị Tô Tiểu Mạt đè nén tới như thế, khi nãy cô ta hôn nhóc thì nhóc liền hết đau tim, sớm biết cô ta lợi hại như thế anh đã không mệt mỏi mỗi khi nhóc phát bệnh rồi, sau này cứ tìm cô ta tới cắn miệng nhóc là được rồi, phải không nào?”
“Đừng nói chuyện với tôi” Trữ Tích nghe Trữ Hằng nói thế thì trong lòng rất phức tạp, không biết trả lời thế nào, chỉ giãy dụa đứng lên.
Trữ Hằng nhìn bộ dạng quật cường của Trữ Tích thì bất đắc dĩ lắc đầu, nâng tay kéo hắn lên, “Đi thôi, anh đưa nhóc về phòng”
“Không, tôi muốn ăn cơm, đói bụng” khi nãy Trữ Ticstrong1 còn nổi giận đùng đùng muốn tông của đi ra giờ đã thay đổi ý tưởng, không chờ Trữ Hằng mở miệng, hắn trực tiếp ngồi vào bàn ăn.
Trữ Hạo và Trữ Dã từ nãy tới giờ vẫn trong vai khán giả, hai người đưa mắt nhìn nhau lần nữa sau đó nhấc chân đi về phía bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-nam-vung-con-phuc-hac/536332/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.