Tuấn Tú dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy tới Vương gia phủ, trùng hợp ngay tại đại môn đụng phải Duẫn Hạo cùng Hữu Thiên vừa trở về.
Vì thế, Tuấn Tú liền vội vàng đem những chuyện vừa thấy nói ra.
Tuấn Tú vừa dứt tiếng nói, Duẫn Hạo liền xoay người nhảy lên một con ngựa, như một cơn gió vút đi thật nhanh.
Hữu Thiên cũng nhảy lên một con ngựa khác, tính toán đi cùng Duẫn Hạo, ai ngờ Tuấn Tú cũng cùng hắn nhảy lên ngựa.
“Tuấn Tú, cậu…”
“Tôi cũng phải đi!” Tuấn Tú ánh mắt kiên định.
“Nhưng mà sẽ rất nguy hiểm…” Hữu Thiên lo lắng nói.
“Đó là ca ca của tôi a! Tôi nhất định phải cứu huynh ấy!” Tuấn Tú nhìn Hữu Thiên, nói.
“Được rồi…” Nói xong, Hữu Thiên vỗ lưng ngựa, rời đi.
Tuấn Tú, ta sẽ bảo vệ cậu.
Duẫn Hạo lúc này trong lòng nóng như lửa đốt, Tại Trung của hắn, Tại Trung của hắn ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì bất trắc.
Tại Trung đã vì hắn mà chịu nhiều đau khổ, tuyệt đối không thể, không thể để đệ ấy chịu bất cứ tổn thương nào nữa…
Tại Trung a, đệ nhất định phải chờ ta…. Duẫn Hạo trong lòng mặc niệm.
Ở bên này, Triển Phi đã sớm tìm ra nơi giam giữ bà nội hắn.
Nhanh chóng đánh ngất hai tên thủ vệ giữ cửa, Triển Phi nhanh đẩy cửa đi vào.
Chính là, cảnh tượng trong buồng giam khiến hắn hút một ngụm lãnh khí, thất thần nói không ra lời.
Chỉ thấy ở giữa sàn nhà là một cái hố to, bên trong hố nhung nhúc rắn độc, mà phía trên được treo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-la-nam-nhan/536194/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.